Thời kỳ đầu năm luôn là khoảng thời gian khó khăn đối với mình nhất là với tư cách làm một người mẹ. Công việc mới của mình hiện là làm mẹ toàn thời gian. Ngoài việc chăm sóc con nhỏ, mình loay hoay với những việc không tên khác như dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc bản thân. May mắn lớn của mình là có một người chồng luôn biết cách chia sẻ công việc chăm sóc con cùng mình mặc dù anh ấy khá bận rộn với công việc.

Ở Phần Lan, một người làm mẹ và nghỉ ở nhà chăm sóc con cái cũng được coi như một công việc nặng nhọc. Vì dịch bệnh chuyển biến ở Châu Âu có vẻ không tốt, nên mình không gởi con đi nhà trẻ sớm như dự tính ban đầu, mình được thành phố và chính phủ hỗ trợ tiền chăm sóc con tại nhà đến khi con được 3 tuổi. Tuy nhiên, mình mong rằng dịch bệnh sẽ chuyển biến tốt để có thể mau chóng gởi con đi học sớm. Hy vọng rằng khi con tròn 1 tuổi, con có thể đi nhà trẻ và học tập được nhiều điều mới mẻ hơn.

Mình đã sang Phần Lan sống được 1 năm 6 tháng. Trong 1 năm qua, thành công duy nhất mình có được có lẽ là trở thành một người mẹ tốt. Mình đã dành toàn bộ thời gian của mình để học cách chăm sóc em bé và mình tạm thấy hài lòng về kết quả mình có được.

Tuy nhiên, mình lúc nào cũng cảm thấy buồn vì mình đã không học được một điều gì khác để nâng cấp bản thân cả. Làm sao để cân bằng giữa việc học thêm kiến thức mới nhưng vẫn có thời gian chăm sóc bản thân và dành thời gian để chơi, dạy con cái. Đây là một bài toán khó với mình.

Khó khăn lớn nhất đó là chưa biết bản thân thực sự thích và muốn gì? Cái điều mình thích và muốn có tạo động lực lâu dài và khiến bản thân mình kiếm ra tiền không? Có đôi khi mình cảm giác mình đi lạc hướng và thực sự cảm thấy bất ổn. Lúc nào mình cũng suy nghĩ về việc bản thân chẳng làm được việc gì đến nơi đến chốn cả. Mình cảm thấy mình không thiếu tiền, nhưng không hiểu sao lúc nào mình cũng cảm giác muốn kiếm tiền.

Hồi mình ở Lào, tuy cuộc sống cũng nhàm chán nhưng ngày nào mình cũng kiếm ra tiền. Tiền làm mình cảm giác an toàn và vui vẻ. Mặc dù ở Phần Lan sống với chồng, mình cũng vui vẻ hạnh phúc nhưng nếu tiền có thể về tài khoản của riêng mình hàng ngày vẫn làm mình thích thú hơn một chút :))

Mình tạo trang blog cá nhân này từ đầu năm 2019, và thật bất ngờ vì mình chẳng để tâm và dành thời gian cho trang blog này của mình gì cả nhưng nó lại đem về cho mình ~ 200 Euro trong năm 2020.

Tuy số tiền cực kỳ ít ỏi nhưng nó khiến mình nhận ra rằng, dù ít hay nhiều, chỉ cần mình dành tình yêu và thời gian cho nó, rồi đến một lúc nào đó, nó cũng sẽ đáp trả lại xứng đáng những gì mình đã bỏ ra.

Gần tháng nay mình đăng ký tự học lập trình ở trang Codecademy.com. Ban đầu ý tưởng của mình chỉ là học code để tự sửa, tự tạo lại trang blog cá nhân này cho bản thân thôi. Nếu học tốt có thể mình sẽ đủ kiến thức TẠO ra một cái gì đó cho riêng mình. Làm cho bản thân lúc nào cũng cảm thấy có động lực hơn hẳn.

Càng học mình lại thấy càng thú vị, tuy nó hơi khó so với những gì mình nghĩ. Mỗi ngày mình chỉ dành được khoảng 1 tiếng cho việc học, có những hôm cảm thấy rất lười nhưng mình vẫn cố gắng học 30 phút ít nhất có thể.

Mình không biết mình có kéo dài được động lực vượt lười để học như này trong bao lâu. Nhưng hy vọng rằng ít nhất mình cũng sẽ chăm chỉ học xong cái khóa học này. Mình dành toàn bộ tiền tương đương kiếm được từ trang blog này để đăng ký học phí nên nếu mà không học hết chắc mình tiếc tiền đứt ruột mất :)) (Hình như khóa học 1 năm đắt hơn vì chồng mình trả cho mình)

Mình đã học được khoảng 1 tháng rồi, và còn hẳn 11 tháng nữa cơ. Hy vọng rằng 11 tháng sau mình đọc lại bài viết này, mình vẫn còn kiên trì với nó.

Ước mơ kiếm tiền đồng nghĩa với việc học tập. Chỉ cần có kiến thức thì thiếu gì cơ hội kiếm ra tiền nhỉ. Viết thì dài như thế thôi chứ không biết là kéo dài được bao lâu đây.

Cố lên Bông ơi!