Có nhiều mẹ bỉm sữa theo dõi mình và hỏi mình làm cách nào cho con ăn ngoan, bé nhà em bị biếng ăn, ăn ít, nhẹ cân, làm sao để bé ngủ ngoan tự lập chơi v..v..
Thật lòng thì mình rất ngại chia sẻ những vấn đề này, bởi vì nó là vấn đề dễ gây tranh cãi. Trên facebook bây giờ có vô vàn các group chữa biếng ăn, các group nuôi dạy con nhàn nhã, sách dạy con cách chăm con thảnh thơi v..v.. Tâm lý của một người mới làm mẹ, mình cũng đã từng tham gia rất nhiều group về chăm sóc con nhỏ.
Có một sự việc nhỏ đã gây ảnh hưởng đến mình và khiến mình không còn muốn chia sẻ viết về quá trình mình nuôi dạy con cái nữa. Ngày đó, mình có bất đồng quan điểm với một bạn admin ở một group cũng có khá đông các mẹ bỉm sữa tham gia. Sau sự việc đó, hai đứa chúng mình kết bạn với nhau, mình nhận ra rằng bạn admin đó khá dễ thương, tuy quan điểm khác nhau nhưng bạn ấy cũng đã giúp nhiều mẹ bỉm sữa khác bằng phương pháp mà mình cảm thấy khó chịu đó. Mình nhận ra rằng, không có cái gì là hoàn toàn đúng và cũng chẳng có cái gì là hoàn toàn sai để mà tranh luận cả. Đúng hay sai nó vào tùy từng trường hợp, tùy hoàn cảnh. Nhưng có một vài mẹ bỉm khác với tư cách chỉ là người lạ mà có thể nói những lời rất độc địa, nguyền rủa con mình chỉ vì trái quan điểm. Đây thực sự là những điều mà mình không muốn xảy ra.
Vì vậy hôm nay mình chia sẻ những điều này có thể bạn sẽ có những quan điểm khác với mình, thì có thể bỏ qua không cần để trong đầu, có những bạn cùng quan điểm thì cũng không cần phải làm theo mà chỉ đọc để tham khảo thêm thôi. Hy vọng rằng những chia sẻ của mình sẽ giúp ích một phần nào đó cho bạn. Muốn đứa con của mình tốt, hãy để tâm của mình thanh thản và thật tốt đẹp nhé. Đừng mang những lời độc ác đổ lên đầu bất cứ đứa trẻ nào mà bạn không thích nhé!
Điều chỉnh tâm lý của bản thân
Mình may mắn khi được sống ở nhiều nơi, từ đất nước đang phát triển đến đã phát triển, từ những nơi thiếu điều kiện đến đầy đủ điều kiện sống tốt. Mình đã từng tận mắt nhìn những đứa trẻ sống thiếu thốn không có gì để ăn để mặc, những đứa bé mới có 1-2 tháng tuổi nằm ngoài chợ cùng mẹ bán hàng nuôi thân. Mình từng thấy những đứa bé không có sữa để uống phải uống nước gạo, uống sữa ông thọ pha ngọt lịm để sống vì mẹ thiếu sữa. Mình từng nhìn thấy những đứa bé mới 6 tháng bò lổm ngổm ngoài bãi đất bẩn mà không có người lớn chăm sóc vì bố mẹ còn mải đi kiếm ăn. À và mình chưa thấy có bất cứ đứa bé nào trên núi mắc chứng bệnh BIẾNG ĂN cả, bởi vì chúng còn chẳng có gì để mà ăn. Bệnh biếng ăn của một đứa trẻ mình chỉ thấy ở những gia đình có điều kiện, ở những đứa trẻ sống trong những gia đình giàu có.
Vì vậy theo mình, chữa biếng ăn cho con chính là chữa tâm lý cầu toàn của những ông bố bà mẹ có điều kiện sống tốt trước. Không biết từ đâu mà lời nói: “Ui, con tớ ăn khỏe lắm!” như một lời nói tự hào, một thứ mà các mẹ thi nhau muốn con mình cũng được ăn khỏe như thế. Chúng ta luôn nói rằng không nên so sánh, và mình nghĩ ai cũng tự dặn bản thân không so sánh nhưng bản chất từ lời nói đã ngầm so sánh rồi: “Con tôi CHỈ CÓ 5 cân”, “Con tôi được 5 cân rồi”.
Tâm lý chăm con là con phải ăn nhiều, to khỏe nặng cân hơn con người mới là thành công? Ăn uống tự trở thành một nỗi ám ảnh của các mẹ, tự các mẹ tạo cho chính mình một áp lực vô hình với xã hội, với người nào đó. Ăn uống không còn là nơi để con tự khám phá, tự có quyền lựa chọn, thưởng thức nữa. Mẹ nấu cho con ăn, con ăn hết bát mới là làm mẹ vui, còn con có vui hay không thì không biết nhưng mẹ biết con đã đủ no rồi.
Vô hình những áp lực đó khiến chúng ta ép con phải ăn bằng con người ta hoặc hơn con người ta. Vô tình chúng ta đặt lên những đứa con một áp lực mà chính những đứa bé cũng không biết tại sao dẫn đến sợ phải ăn.
Bản thân mình cũng rất sợ ai ép mình ăn, mình đã no, hoặc kể cả mình chưa có no nhưng món ý mình không thích mà có người vẫn cứ ép nhét vào miệng mình…mình rất sợ luôn ý.
Vì vậy, mình nuôi con theo cách một bà mẹ nghèo nuôi con. Có thể đối với những người khác, mình là một bà mẹ tồi tệ, mình không thương con hay không đúng chuẩn là một người làm mẹ nhưng mình thấy thoải mái, mình vui, con cũng vui thế là đủ.
Những điều mà mình áp dụng đối với con mình :
- Không có quá nhiều sự lựa chọn, tức là trên bàn chỉ duy nhất có một thứ để ăn. Không có làm món này món kia. Hôm nay nhà có rau, ăn rau. Hôm nay nhà có thịt, ăn thịt.
- Ăn thì ngồi trong bàn, ra khỏi bàn thì lau miệng dọn sạch đồ ăn và ngừng ăn.
- Ăn không hết thì bỏ đi không sao cả.
- Chỉ cần con có dấu hiệu không muốn ăn, mình cũng dọn đi không cho con ăn nữa.
- Trong bữa ăn nếu cả nhà cùng ngồi ăn với con càng tốt (dành cho các bé tự bốc ăn được).
- Cuối cùng là khoảng cách ăn xa. Các bữa ăn cách nhau xa để con có cảm giác đói. Không có cảm giác đói thì sao biết đến no là gì.
Khi cho con đi nhà trẻ, tại sao con học được cách tự ăn nhanh hơn ở nhà vì con có các bạn ăn cùng. Tức là vô hình bé sẽ học được từ những người xung quanh bé nhanh hơn. Vì vậy, nếu con đã ngồi vững, có thể tự bốc ăn hãy dành thời gian ăn cùng con. Mình thường lấy bánh mỳ, hoa quả, bóc trước mặt con, cùng chia sẻ ăn với nhau. Mình tự bốc ăn một miếng, con một miếng. Bé sẽ tò mò những thứ mà người khác ăn và thích thú khi được ăn cùng với mọi người xung quanh. Trong khi ăn hay làm bất cứ điều gì, mình sẽ nói chuyện với con, giới thiệu cho con đây là món gì, đây là quả gì, phải làm gì mới ăn được v..v.. Mỗi lần ăn thì cũng chỉ có duy nhất 1 món mà thôi. Ăn xong món này còn bụng thì mới ăn tiếp món khác.
Khi bé không ăn nữa, mình cho bé dừng lại và mình vẫn sẽ ăn hết phần của mình. Trong khi bé dừng lại bé sẽ nhìn thấy mình vẫn ăn. Mình ăn xong mới bắt đầu dọn dẹp rồi cho bé ra khỏi ghế.
Vậy làm cách nào để biết con bạn phát triển bình thường khỏe mạnh mà không so với các bé khác.
Điếu đầu tiên mà các bạn có thể nhận biết ngay bằng mắt thường đó là hãy mua quần áo đúng size. Tức là mua một bộ quần áo đúng size dành cho bé của một hãng quần áo có thương hiệu chả hạn. Quần áo dành cho bé từ 3 đến 6 tháng mà con bạn lúc 3 tháng mặc hơi rộng và đến 6 tháng mặc vừa thì con bạn vẫn đang phát triển bình thường ạ. Con mình 9 tháng mà cố nhét người thì vẫn mặc được áo size 3 đến 6 tháng của châu âu đấy ạ 🙁
Điều thứ 2 là hãy loại bỏ cân nặng của đứa trẻ để đánh giá nó khỏe hay yếu. Cân nặng phải đi với chiều cao và vòng đầu. Quan trọng nhất là vòng đầu của bé có phát triển đúng hợp lý với chiều cao và cân nặng hay không.
Bé biểu hiện trong ngày có vui vẻ khỏe mạnh năng động hay không ? Bé ăn ít nhưng vẫn năng động, ngủ ngon tức là bé vẫn khỏe mạnh
Cuối cùng nếu không chắc chắn con mình có khỏe hay không, hãy đưa bé đi khám dinh dưỡng ở các cơ sở y tế uy tín. Bác sỹ có chuyên ngành sẽ kiểm tra sự phát triển của bé. Mỗi bé có một thể trạng riêng, vì thế con bạn không phải cứ bé nhỏ cân là yếu hơn các bé khác.
Kết:
Em bé nhà mình là điển hình cho việc ăn nhiều như một hạm đội nhưng người bé tý tẹo tèo teo ạ. Vì thế không phải cứ ép ăn là nặng cân, là tốt đâu ạ.
Và có thể hôm nay bé ăn nhiều nhưng cũng có thể ngày mai bé không muốn ăn và ăn ít đi. Các bé không phải người máy mà bữa nào cũng ăn nhiều hơn bữa trước, bữa nào cũng ăn hết sạch những đồ mẹ nấu.
Ăn theo phong cách Nhật, truyền thống hay phong cách gì đi chăng nữa cũng không quan trọng là bé thích và vui vẻ khi ăn. Và điều quan trọng hơn thế nữa là mẹ phải thật thoải mái, đừng cố tạo áp lực lên bản thân. Đẻ con ra, các bạn đã là những người mẹ rất tuyệt vời rồi. Cho con ăn là hạnh phúc của mẹ nhưng con có ăn hay không thì đó là quyền của con.